<body><script type="text/javascript"> function setAttributeOnload(object, attribute, val) { if(window.addEventListener) { window.addEventListener('load', function(){ object[attribute] = val; }, false); } else { window.attachEvent('onload', function(){ object[attribute] = val; }); } } </script> <div id="navbar-iframe-container"></div> <script type="text/javascript" src="https://apis.google.com/js/platform.js"></script> <script type="text/javascript"> gapi.load("gapi.iframes:gapi.iframes.style.bubble", function() { if (gapi.iframes && gapi.iframes.getContext) { gapi.iframes.getContext().openChild({ url: 'https://www.blogger.com/navbar.g?targetBlogID\x3d10127388\x26blogName\x3dTin+T%E1%BB%A9c+Ph%E1%BA%ADt+Gi%C3%A1o\x26publishMode\x3dPUBLISH_MODE_BLOGSPOT\x26navbarType\x3dBLUE\x26layoutType\x3dCLASSIC\x26searchRoot\x3dhttps://roomdieuphap.blogspot.com/search\x26blogLocale\x3dvi_VN\x26v\x3d2\x26homepageUrl\x3dhttp://roomdieuphap.blogspot.com/\x26vt\x3d-3702944493927259419', where: document.getElementById("navbar-iframe-container"), id: "navbar-iframe", messageHandlersFilter: gapi.iframes.CROSS_ORIGIN_IFRAMES_FILTER, messageHandlers: { 'blogger-ping': function() {} } }); } }); </script><!-- --><div id="flagi" style="visibility:hidden; position:absolute;" onmouseover="showDrop()" onmouseout="hideDrop()"><div id="flagtop"></div><div id="top-filler"></div><div id="flagi-body">Notify Blogger about objectionable content.<br /><a href="http://help.blogger.com/bin/answer.py?answer=1200"> What does this mean? </a> </div></div><div id="b-navbar"><a href="http://www.blogger.com/" id="b-logo" title="Go to Blogger.com"><img src="http://www.blogger.com/img/navbar/1/logobar.gif" alt="Blogger" width="80" height="24" /></a><div id="b-sms" class="b-mobile"><a href="sms:?body=Hi%2C%20check%20out%20Thong%20Bao%20at%20trangthongbao.blogspot.com">Send As SMS</a></div><form id="b-search" name="b-search" action="http://search.blogger.com/"><div id="b-more"><a href="http://www.blogger.com/" id="b-getorpost"><img src="http://www.blogger.com/img/navbar/1/btn_getblog.gif" alt="Get your own blog" width="112" height="15" /></a><a id="flagButton" style="display:none;" href="javascript:toggleFlag();" onmouseover="showDrop()" onmouseout="hideDrop()"><img src="http://www.blogger.com/img/navbar/1/flag.gif" name="flag" alt="Flag Blog" width="55" height="15" /></a><a href="http://www.blogger.com/redirect/next_blog.pyra?navBar=true" id="b-next"><img src="http://www.blogger.com/img/navbar/1/btn_nextblog.gif" alt="Next blog" width="72" height="15" /></a></div><div id="b-this"><input type="text" id="b-query" name="as_q" /><input type="hidden" name="ie" value="UTF-8" /><input type="hidden" name="ui" value="blg" /><input type="hidden" name="bl_url" value="trangthongbao.blogspot.com" /><input type="image" src="http://www.blogger.com/img/navbar/1/btn_search_this.gif" alt="Search This Blog" id="b-searchbtn" title="Search this blog with Google Blog Search" onclick="document.forms['b-search'].bl_url.value='trangthongbao.blogspot.com'" /><input type="image" src="http://www.blogger.com/img/navbar/1/btn_search_all.gif" alt="Search All Blogs" value="Search" id="b-searchallbtn" title="Search all blogs with Google Blog Search" onclick="document.forms['b-search'].bl_url.value=''" /><a href="javascript:BlogThis();" id="b-blogthis">BlogThis!</a></div></form></div><script type="text/javascript"><!-- var ID = 10977212;var HATE_INTERSTITIAL_COOKIE_NAME = 'dismissedInterstitial';var FLAG_COOKIE_NAME = 'flaggedBlog';var FLAG_BLOG_URL = 'http://www.blogger.com/flag-blog.g?nav=1&toFlag=' + ID;var UNFLAG_BLOG_URL = 'http://www.blogger.com/unflag-blog.g?nav=1&toFlag=' + ID;var FLAG_IMAGE_URL = 'http://www.blogger.com/img/navbar/1/flag.gif';var UNFLAG_IMAGE_URL = 'http://www.blogger.com/img/navbar/1/unflag.gif';var ncHasFlagged = false;var servletTarget = new Image(); function BlogThis() {Q='';x=document;y=window;if(x.selection) {Q=x.selection.createRange().text;} else if (y.getSelection) { Q=y.getSelection();} else if (x.getSelection) { Q=x.getSelection();}popw = y.open('http://www.blogger.com/blog_this.pyra?t=' + escape(Q) + '&u=' + escape(location.href) + '&n=' + escape(document.title),'bloggerForm','scrollbars=no,width=475,height=300,top=175,left=75,status=yes,resizable=yes');void(0);} function blogspotInit() {initFlag();} function hasFlagged() {return getCookie(FLAG_COOKIE_NAME) || ncHasFlagged;} function toggleFlag() {var date = new Date();var id = 10977212;if (hasFlagged()) {removeCookie(FLAG_COOKIE_NAME);servletTarget.src = UNFLAG_BLOG_URL + '&d=' + date.getTime();document.images['flag'].src = FLAG_IMAGE_URL;ncHasFlagged = false;} else { setBlogspotCookie(FLAG_COOKIE_NAME, 'true');servletTarget.src = FLAG_BLOG_URL + '&d=' + date.getTime();document.images['flag'].src = UNFLAG_IMAGE_URL;ncHasFlagged = true;}} function initFlag() {document.getElementById('flagButton').style.display = 'inline';if (hasFlagged()) {document.images['flag'].src = UNFLAG_IMAGE_URL;} else {document.images['flag'].src = FLAG_IMAGE_URL;}} function showDrop() {if (!hasFlagged()) {document.getElementById('flagi').style.visibility = 'visible';}} function hideDrop() {document.getElementById('flagi').style.visibility = 'hidden';} function setBlogspotCookie(name, val) {var expire = new Date((new Date()).getTime() + 5 * 24 * 60 * 60 * 1000);var path = '/';setCookie(name, val, null, expire, path, null);} function removeCookie(name){var expire = new Date((new Date()).getTime() - 1000); setCookie(name,'',null,expire,'/',null);} --></script><script type="text/javascript"> blogspotInit();</script><div id="space-for-ie"></div>

 

Thứ Ba, tháng 2 01, 2005

No. 0035

MỘT SƯ CÔ TUYỆT THỰC ĐỂ BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG



Posted by Hello

bài viết của Kim Hyun ở Seoul

Ở Seoul, sư cô Jiyul 48 tuổi đang bước vào ngày tuyệt thực thứ 99 để phản đối việc làm đường hầm cho tàu tốc hành ở núi Cheonseong, phía nam tỉnh Gyeongsang. Hiện nay sư cô Jiyul chỉ uống nước sôi và ngậm muối ở trụ sở Hội Phật giáo Jungto ở Seoul. Cô thà chết chứ không chịu thoả hiệp vơi dự án xây dựng này. Các nhà môi trường học cho biết núi Cheonseong là nơi cư trú cho hơn 30 loài động vật đang có nguy cơ bị diệt chủng và của vùng đầm lầy đã có hàng ngàn năm. Núi này là nơi ở của những con kỳ nhông từng rất phổ biến ở các vùng núi của Hàn quốc, nhưng bây giờ đã dần dần biến mất sau khi các con đường mới được xây dựng gần đó. Ông Lee Heon-seok, đại diện cho hội công dân bảo vệ súc vật, một tổ chức năm ngoái đã kiện chính phủ về dự án xây dựng đường hầm cho biết, “Điều mà sư cô Jiyul và tất cả chúng tôi đòi hỏi trong suốt 3 năm nay là phải có một cuộc nghiên cứu tổng thể về ngọn núi, để biết bao nhiêu loại thú vật đang có nguy cơ bị diệt chủng ở đó và việc xây dựng này sẽ ảnh hưởng đến chúng như thế nào.”Họ yêu cầu Tổng thống Roh Moo-hyun giữ lời hứa của ông khi vận động tranh cử là sẽ xem xét lại từ đầu dự án xây dựng đường hầm, và xem xét lại những tác động môi trường của dự án đó. Ngọn núi này chỉ cách Busan, quê hương của tổng thống Roh có nửa tiếng lái xe. Theo lời ông Lee, “Vấn đề ở đây không phải là thái độ quá cứng rắn của sư cô Jiyul, mà vì tổng thống đã không giữ lời hứa và khiến cho một người phải liều mạng sống của mình để đấu tranh.”Trong vụ kiện năm ngoái, do 240.000 người cùng ký đơn, toà án đã tuyên bố là dự án xây dựng đường hầm này không gây thiệt hại nào cả, và toà phúc thẩm cũng tán thành quyết định này. Bộ Môi trường cũng nói rằng Chính phủ sẽ không đình chỉ dự án này, vì một công trình nghiên cứu suốt 2 năm qua của ngành đường sắt cho biết các loài động vật có nguy cơ bị tiệt chủng sống khá xa nơi người ta đào đường hầm. Vùng đầm lầy cũng cách đó 800m, đủ xa để không bị ảnh hưởng. Ông Kim Chung-heung, nhân viên phụ trách bộ phận nghiên cứu ảnh hưởng môi trường cho biết “Kỹ thuật xây dựng được dùng để đào đường hầm là loại kỹ thuật có tính đến ảnh hưởng sinh thái. Nếu chính phủ có thể đình chỉ dự án này thì họ đã không để cho sư cô đó tuyệt thực cho đến mức nguy hiểm tính mạng như hiện nay.”Tuy nhiên Thủ tướng Lee Hae-chan tháng trước đã công nhận rằng dự án xây dựng đường tàu tốc hành là một thất bại của chính sách quốc gia, và ra lệnh cho văn phòng của ông phân tích tìm hiểu nguyên nhân. Số hành khách hàng ngày không bằng một phần ba số hành khách mà người ta dự định là 220.000 ngươi/ngày. Các nhóm bảo vệ môi trường cho rằng không những dự án đường hầm ở núi Cheonseong mà ngay cả nhứng dự án ở các nơi khác cũng nên bị đình chỉ, vì càng nhiều tàu chạy thì sự thâm hụt tài chánh càng cao.Sư cô Jiyul phát biểu trong một bài báo của cô rằng “Dân chúng theo dõi việc tuyệt thực của tôi và lo lắng về sức khoẻ của tôi, nhưng tốt hơn họ nên quan tâm về ngọn núi và những nỗi đau của nó. Tôi muốn hỏi họ rằng họ muốn chọn cái gì cho con cháu của họ - một đường hầm tối đen chỉ để rút ngắn chuyến đi của họ 10 phút, hay là một con đường núi yên tĩnh nơi họ có thể đi dạo trong không khí trong lành và những làn gió mát.”
(Liễu Pháp dịch)

Buddhist Nun Risks Life for Sake of Mountain

Nun JiyulBy Kim HyunSEOUL, Feb. 1 (Yonhap) --

Bulldozers dug and the noise of cracking rocks echoed Tuesday at the foot of Mount Cheonseong, South Gyeongsang Province, where a tunnel for high-speed trains will be completed in several months.In Seoul, a Buddhist nun entered the 99th day of a fast in an attempt to halt the construction. Nun Jiyul, 48, who left her temple at the mountain three years ago to stop the project, awaited the government's response to her life-or-death appeal."She's enduring with her will, but soon there will be a time when she reaches a point her body won't be able to recover," Monk Beopryun, leader of Jungto Society, an Buddhist organization promoting environmental issues, said a press conference Monday."It's frustrating that the society and the people cannot solve the problem until someone's life is ended," he said.Nun Jiyul has only been consuming boiled water and salt during her fast at Jungto Society headquarters in southern Seoul. She would give up her life rather than compromise, Monk Beopryun said.Environmentalists and academics say Mount Cheonseong is home to about 30 endangered species and marshlands that are thousands of years old. For example, the mountain is a rare habitat for the salamander, which used to be a common in Korean mountain valleys but gradually disappeared after new roads and travel attractions were built nearby."What Nun Jiyul and all of us have been asking for during the past three years is a thorough research on the mountain -- how many endangered species are living there and how the construction will affect their lives," said Lee Heon-seok, representative of the Citizens' Action for Salamander Lawsuit, which filed the lawsuit against the government's tunnel construction last year.Claiming the salamander is a plaintiff whose right to live is threatened by the construction, the group demanded the government to first conduct environmental impact research on the mountain. They demanded President Roh Moo-hyun to keep his election pledge to "look at the tunnel project from the beginning" and reconsider its environmental effect. The mountain is only a half-an-hour drive from Roh's hometown, Busan, 453 km southeast of Seoul."The issue here is not Nun Jiyul's stubbornness. It is the fact that the president broke his promise and made someone risk her life," Lee said.In its decision on the lawsuit, brought by 240,000 individuals last year, a court said no damage will occur from the construction, and an appeals court upheld the ruling.The Ministry of Environment says the government is not likely to halt the construction, as a study by the railway authorities over the past two years has shown endangered species live far away from the tunnel site. Marshlands were also found to be 800 meters above it, far enough that they will not be damaged."The construction technology used to build tunnels underground, rather than at ground level, is an eco-friendly technology as we see it from our experience," Kim Chung-heung, an official of the ministry's impact assessment division said."If the government could afford to accept (the demand for halting the construction), it wouldn't have let (Nun Jiyul's) hunger strike go on to the point that her life is threatened," he said.According to some experts, the controversy over the Mount Cheonseong tunnel project is a legacy of the country's past dictatorial governance. The military dictatorship in the 1970s promoted a development drive that excluded local communities from the decision-making process. Such a tradition goes on although local communities have become more vocal on their environmental concerns, they said."Past military regimes promoted industry-first and growth-first ideologies. Such governance excluded ecological issues and local concerns," Hong Seong-tae, sociology professor of Sangji University in Seoul, said.The system is now prompting a series of conflicts with local residents and environmentalists, such as disputes over the construction of a nuclear waste disposal plant on Wido Island off the southwest coast and a tidal flat reclamation project in Buan, located in the same region."Government agencies give tremendous-budget orders to construction companies, and the companies go ahead without such legal processes as an environmental impact research," he said.Indeed, the origin of South Korea's high-speed train service project goes back to its military-backed government in 1990. Then general-turned president Roh Tae-woo promoted it as his election pledge, which analysts now say was more of a political calculation than a state project. It lacked long-term vision and thorough research on economic and environmental costs, they say.According to government data, the project's initial budget was 5.8 trillion won. It surged to 17.6 trillion won under the following administration of Kim Young-sam and has been readjusted to 18.4 trillion won. Its planning underwent a total of 232 revisions.Prime Minister Lee Hae-chan recognized last month that "the high speed train service project is a representative failure of national policy" and ordered his office to analyze the reasons. Daily passengers have been less than a third of the originally estimated 220,000 people, he said.Environmental groups claim that not only the Mount Cheonseong tunnel project but the ongoing construction in other areas should also be suspended. The more the train runs, the higher the deficit rises, they say."People look at my fast and worry about my health, but they should look at the mountain and its pain," Jiyul said in a collection of writings from her diary, "Jiyul, Leaving From the Forest," published last year."I want to ask them which way they will choose for our children -- a dark tunnel that will shorten their trip by 10 minutes or a quiet mountain road they will walk with clean air and cool breeze," she said.


No. 0034

Cambodia bans televised images of monks at entertainment events


Minister Khieu Kanharith
Posted by Hello
(Kyodo) _ Cambodian Information Minister Khieu Kanharith said Wednesday his ministry has banned television stations from showing images of Buddhist monks attending entertainment events to safeguard the image of Buddhism.
Khieu Kanharith told Kyodo News that the presence of even a small number of monks at such events may tarnish the reputation of Buddhist monks in general.
"The Buddhist monks should not go to, watch or engage in any performances in public," he said.
The minister said his ministry instituted the ban because he has no authority or means to stop monks from attending such events.
The Information Ministry on Monday issued the order banning state and private TV stations from showing images of Buddhist monks attending concerts and performances as well as entertainment programs and events recorded in studios.
"In order to maintain the value of Buddhism which is the state religion, the Ministry of Information wishes to advise all TV stations not to show any such images from now on," the order said.

Non Nget, who oversees Buddhist monks in Phnom Penh, said he supports the ban. He added that monks were not allowed to watch any performances either at public places or inside pagodas, and warned that, if so found, they must be punished or defrocked in accordance with Buddhist rules.
"I support the order and I condemn such bad practices committed by those monks," he said.
A few months ago, the government banned the broadcast of a pop video of a song titled "Quitting Monkhood for Love" about a Buddhist monk falling in love with a girl.
The video showed scenes of the monk hugging and kissing a girl while she was bathing in a pond near a pagoda.
The ministry said the show had badly impacted the dignity of other monks striving to sacrifice their physical and mental strength for Buddhism.
No. 0033

CHUYỂN HÓA CUỘC ĐỜI TRONG TỪNG HƠI THỞ



Posted by Hello
của tác giả Bethany Saltman
Nước Mỹ có tỷ lệ người bị tù cao nhất thế giới. Đầu năm 2004, Cục Thống Kê Công Lý cho biết có khoảng một triệu rưởi người đang bị giam giữ trong các nhà tù của tiểu bang và liên bang, và một số khác lại cho rằng con số đó có thể lên đến hai triệu cho đến hiện nay. Điều này có nghĩa là có khoảng 0.7% dân số Mỹ bị ở tù, so với con số 0.117% của Trung Quốc. Vào thời tổng thống Bush còn là Thống Đốc Bang Texas, tỷ lệ người bị tù của tiểu bang này là 1%. Xem ra, làm một tín đồ thiên chúa giáo sẽ rất có lợi vì gần đây những chương trình hoạt động của Thiên chúa giáo được tổng thống Bush ủng hộ đang phát triển mạnh. Chẳng hạn Hội Mục Sư Ái Hữu Trại Giam thành lập năm 1976 đang tăng dần thế lực. Chương trình hoạt động của họ gồm cả việc hứa hẹn đem lại pizza, những cái ôm thân ái, việc dạy nghề và trên hết là sự cứu rỗi cho những tù nhân nào sẵn sàng ôm chúa Jesus vào lòng, hay ít nhất nói rằng họ tin tưởng vào Chúa. Còn những tù nhân khác thì phải đấu tranh để có được thời gian, không gian và thậm chí được cho phép thực hành các tôn giáo khác.Năm 1980, một tù nhân ở Green Haven tỉnh Stormville viết thư cho ngài John Daido Loori, Trụ trì thiền viện núi Tremper thỉnh cầu ngài cấp cho anh ta giấy bảo lãnh chứng nhận thiền tông là một tôn giáo được công nhận trong các nhà tù ở New York. Sau nhiều năm, với sự can thiệp của toà án, Thiền tông Phật giáo được bang New York công nhận là một tôn giáo chính thức và cho phép thực hành trong các nhà tù. Và sau đó thì Hội Tù Nhân Phật giáo Quốc gia được thành lập và điều hành bởi Đại Đức Geoffrey Shugen Arnold, một thiền sư và là tri sự của thiền viện Zen.Hội Tù Nhân Phật giáo Quốc gia là một tổ chức có tầm cỡ quốc gia cho những tù nhân quan tâm đến giáo lý thiền tông. Hội đã xuất bản nhiều cuốn sách hướng dẫn, giải thích những giáo lý cơ bản của thiền tông, phương pháp ngồi thiền, nghi lễ, và cách áp dụng lối sống đạo đức của Phật giáo, tất cả đều nhắm vào đối tượng là những người đang thực tập trong tù. Vào những ngày lễ Phật giáo, có nhiều người tình nguyện đến nhà tù để thăm hỏi, động viên, và tổ chức ngồi thiền tập thể. Mỗi tuần có khoảng 20 lá thư của các tù nhân thuộc Hội Tù Nhân Phật giáo Quốc gia gởi đến thiền viện, và tổng số mỗi năm có khoảng 1.000 lá thư. Mỗi lá thư đều được đích thân Đại Đức Arnold hay các đệ tử của ngài trong thiền viện trả lời. Có lá thư chỉ vỏn vẹn có dòng chữ “Hãy giúp tôi, tôi đang đau khổ”. Cũng có những lá thư rất dài, chi tiết, với những mô tả đầy suy tư về cuộc sống của nhà tù, cuộc sồng trước khi bị tù, và diễn tả việc cố gắng thực tập sự tĩnh lặng của thiền trong một môi trường bạo động nhất trên thế giới khó khăn ra sao.Khi được hỏi về nội dung của các lá thư, Đại Đức Arnold cho biết có ba chủ đề lớn là quá khứ, hiện tại và tương lai. Và ngài nói một cách ngắn gọn rằng luật nhân quả nghiệp báo là cốt lỏi của Phật pháp, rằng mình làm cái gì thì mình phải gánh chịu điều đó. Nhưng đây lại là viên thuốc đắng rất khó nuốt và khó tiêu hoá. Tuy nhiên, cho những phạm nhân muốn hoàn lương, điều này còn khẩn thiết hơn là cho nhiều người trong chúng ta. Những tù nhân thường hay đặt câu hỏi “Vì sao tôi phải ở đây, và vì sao những người khác cũng phải ở đây.” Có tù nhân khi nghĩ đến tương lai sẽ được phóng thích, lại đặt một câu hỏi mà chúng ta không thể ngờ tới, là là làm sao tôi có thể rời nơi đây khi biết rằng những người khác vẫn phải tiếp tục chịu đau khổ ở đây?Bang New York hiện có 70.000 tù nhân. Bang này đứng đầu nước Mỹ về việc sử dụng chế độ biệt giam hà khắc, và trừng phạt tù nhân với chế độ ăn uống khổ sở chỉ có bánh mì, bắp cải sống và nước, và còn rất nhiều tệ nạn khác trong các nhà tù. Giữa tình huống phức tạp đáng buồn này Hội Tù Nhân Phật giáo Quốc gia là một phần của truyền thống Phật giáo lâu đời, đang lắng nghe tiếng nói của các tù nhân, và đang ra sức cải tạo nhà tù. Dù chỉ là những hoạt động riêng lẻ, và không thể ngày một ngày hai thay đổi được các vấn đề xã hội, nhưng bằng cách đem truyền thống Phật giáo lâu đời đến cho những người đang phải sống trong cơn ác mộng, họ đang giúp từng người, trong từng hơi thở, cải tạo cuộc đời.


(Liễu Pháp dịch)

Transforming the World Breath by Breath

By Bethany Saltman

"I would like to take this time to tell you a little about myself. I am 24 years old. I have spent my entire life trying to escape from reality and obtain some type of acceptance...my biggest fear came true when I was sent to prison...It wasn't long before I started taking my own self-hatred out on others and was placed in solitary confinement. I was in a cell 24 hours a day, seven days a week. All day I lashed out more by breaking and burning everything I could...This happened six different times during that eight-month period. The last time I was covered in pepper-mace with no way to wash it off. I've heard it said that it is darkest before the dawn. I believe that because that last trip to the hole broke me down to nothing. I didn't want to live and I didn't have the courage to die. All I can remember thinking is that there has to be a better way to live."—from a letter by an inmate who is a member of the National Buddhist Prison SanghaThe United States has the highest rate of incarceration in the world. In the beginning of 2004, the Bureau of Justice Statistics announced that there were almost 1.5 million people being held in state and federal prisons in the United States; others estimate that the total is now over two million. This means approximately 0.7 percent of the US population is incarcerated, compared to 0.117 percent of all Chinese. And just for the record, when our president, George W. Bush, was Governor of Texas, the rate of incarceration for that state was one percent of the population. Perhaps this is where we are headed. If so, it pays to be a Christian, for whom the Bush-backed faith-based programs are growing. Prison Fellowship Ministries, for instance, founded in 1976 by Charles Colson (who served prison time as part of the Nixon Watergate team), is gathering force. Their program, while certainly healing for many people, promises pizza, hugs, job training, and, best of all, salvation to those inmates willing to take Jesus into their hearts, or at least to say that they have. For everybody else in the prison population there is the fight for time, space, and recognition of the need to practice other religions.In the 1980s an inmate at Green Haven in Stormville wrote to John Daido Loori, Abbot of Zen Mountain Monastery in Mt. Tremper. He asked Loori to grant him the outside sponsorship required to have a religion recognized in New York prisons. Several years and a court case later, Zen Buddhism was recognized by the State of New York as an official religion to be allowed in the prisons. This initial battle has blossomed into what is now called the National Buddhist Prison Sangha (NBPS), run by Geoffrey Shugen Arnold, a Zen teacher and Head of Operations at Zen Mountain Monastery.NBPS is a national network of inmates who are interested in the teachings of Zen. NBPS has developed a series of training manuals which explain the basic teachings of Zen, instructions of zazen (meditation), liturgy, and how to work with the moral and ethical teachings of Buddhism, all directed toward those practicing in prison. Volunteers also make regular visits to local prisons for zazen, Buddhist holidays, and retreats.Every week, approximately 20 letters are received by the monastery from NBPS inmates totalling over 1,000 a year. Each is answered individually either by Arnold himself or by students at the monastery who have been trained to do that work. The letters range from a barely legible, "Please help me. I am indigent," to long, detailed, and insightful descriptions of life in prison, life before prison, and what it is like to try to practice the stillness of Zen meditation in the midst of some of the most violent communities on earth.When asked to describe the letters' themes, Arnold mentions "the big three: past, present, and future." The idea of karma is at the core of the Buddhist teachings: "What you do and what happens to you are the same thing," as Daido Loori sums it up. This is a tough pill for anyone to swallow and truly digest. But for offenders wishing to turn their lives around, this idea is more urgent than it might be for many of us. Inmates need answers to questions like: "Why am I in this place, and why are other people?" One particular inmate who asked that question went on to consider the future that would follow his release, and asked another question that most of us would not consider: "How can I leave this place, with the knowledge that people are still here suffering?"New York State houses over 70,000 inmates. It leads the country in the use of harsh solitary confinement, and still punishes (some say tortures) inmates with a restricted "loaf" diet consisting of bread served in a bag, raw cabbage, and water—tactics which most lawmakers see as simply being tough on crime. Furthermore, many upstate Republican districts have been drawn to include prison populations as constituents, even though the census used for that purpose is supposed to count people in their residences, not in their cells. This means that the largely urban-based and Democrat inmates are being used for the purposes of Republican representation, but cannot vote. There is much more to the prison complex than meets the eye.But in the face of this sad, overwhelming, and complicated situation, the National Buddhist Prison Organization is part of a longstanding tradition of religious organizations hearing the call to work with inmates and to advocate for prison reform. They may not be able to change the political problems overnight, and as Arnold admits, "Our work has been the individual." But in bringing an ancient tradition to those caught in a contemporary nightmare, they are, person after person, breath by breath, transforming the world.