No. 0877 (Hạt Cát lược dịch)
Ðại Hàn, tu sĩ Phật Giáo và những hoạt động vươn ra thế giới bên ngoài.
Seoul, Apr, 18, 2006. Không phải bất cứ đứa trẻ nào ở Seoul cũng có cơ hội tham dự một trong những lớp học thêm, chơi bóng đá hoặc lớp võ thuật hoặc âm nhạc sau giò học ở trường. Trẻ con đến từ những khu nghèo khó hoặc cha mẹ không sống chung có thể rơi vào trường hợp trống vắng, không có gì để làm sau giờ học ở trường.
Với sự thông cảm về điều này vương vấn trong tư tưởng, vị Sư người Mỹ Myong Haeng Sunim và một nhóm tăng , ni ngoại quốc gần đây đã quyết định đóng vai chủ động đi vào đời sống của một nhóm trẻ như thế. Hy vọng rằng với thiện chí bằng giờ giảng dạy Anh Văn tại TrungTâm Thanh Thiếu niên Wol Guk, Wol Guk Young Peolple’ Center- viết tắt WGYPC- Sư có thể dìu dắt cho nhóm trẻ một đường hướng tốt trong đời sống.
WGYPC là một trong những trung tâm thiện nguyện được điều hành bởi Thiền phái Chogye – Tào Khê của Phật Giáo Ðại Hàn. Tọa lạc ở phía Bắc Seoul, gần trạm giao thông Mia Samgori, trung tâm cung cấp một nơi tụ họp sau giờ học dành cho nhóm trẻ từ một trong những khu vực nghèo nàn nhất ở Hán Thành. Ở đây chúng có thể làm bài tập, học Anh Văn và sinh hoạt với nhau dưới sự giám sát của người lớn, chư tăng, ni. Trung tâm có thể hướng dẫn sinh hoạt vào khoảng 100 em từ 8 đến 12 tuổi cùng một lúc.
Sư Myong Haeng thuộc hệ phái thiền tông Quán Âm, Phật Giáo Ðại Hàn. Trường phái Quán Âm ban sơ do cố Thiền Sư nổi tiếng Hàn Diễn Dạ Vãn (Seung Sahn) sáng lập. Hiện nay thiền phái này đã có hàng trăm cơ sở chi nhánh tại Nam Hàn cũng như ở nhiều nước khác. Từ Mã Lai đến Ba Lan và nhiều quốc gia khác, chư tăng ni thuộc hệ phái này đều thống nhất theo tính cách là những thành viên quốc tế thực hành Thiền Quán Phật Giáo.
Gần đây chư tăng chùa Mu Sang Sa- Vô Thượng Tự cũng đã mời một nhóm trẻ từ Seoul đến Trung Tâm Taechon để tham gia các sinh hoạt như chơi đùa ngoài trời, làm lồng đèn, nghe đọc truyện v.v…trong khung cảnh núi đồi thung lũng nên thơ.
Trong khi Ni Sư Kwan Mi từ Ba Lan nói chương trình của bọn trẻ hoàn toàn tự nhiên, không có gì đặc biệt, nhưng từ những khuôn mặt tươi sáng của bọn chúng cũng như của người lớn, nó đã thể hiện một sự kiện đặc biệt cho tất cả mọi người. Bọn trẻ thích thú với chương trình ấy và chư tăng hình như cũng nghĩ rằng nó là một sự kiện tự nhiên mà trong một cộng đồng, những ai tình nguyện giúp đỡ cứu vãn tất cả chúng sinh mỗi sáng nên tham gia giúp đỡ xã hội theo phương pháp này.
Thiền Sư Dae Bong đã trao đổi với phóng viên tờ The Korea Times về chương trình vươn ra với cộng đồng, ông nói “Chúng tôi tán thán việc sinh sống ở Ðại Hàn, Chúng tôi được thọ hưởng rất nhiều từ văn hóa và dân tộc Ðại Hàn, rất ấm áp cảm động- chúng tôi chia sẻ nếp sống với cộng đồng và cũng muốn đền trả lại một cái gì đó.
Vài tuần lễ trước, Sư Dae Bong, vốn từ Philadelphia, đã đặc biệt xuất hiện tại trung tâm thanh thiếu niên để cùng với Sư Myong Haeng kể chuyện cho bọn trẻ nghe. Không phải tất cả bọn trẻ tại WGYBC đều là Phật tử, và chư tăng cũng không phải là muốn chiêu nạp hay giảng dạy Phật pháp cho bọn chúng mà chỉ kể những câu chuyện mang tính chất nhân bản.
Ông nói “Phụng sự là một thái độ quan trọng trong đời sống nhân lọai”, chúng tôi không tìm cách nhồi nhét Phật Pháp cho bọn trẻ mà chỉ phong phú hóa đời sống chúng và cho chúng những cơ hội mà chúng không có. Nên hiểu rằng có thể chúng không có một cơ hội nào sinh hoạt với người ngoại quốc hoặc được học Anh văn.
Sinh hoạt với người ngoại quốc đến từ khắp nơi trên thế giới có thể là một kinh nghiệm cụ thể cho bọn trẻ. Hiện đang có một số người từ 10 quốc gia khác nhau trú ngụ tại Vô Thượng Tự. Ông hy vọng rằng bọn chúng có thể phát triển quan hệ tốt đẹp với người ngoại quốc ở lứa tuổi còn non nớt để khi trưởng thành chúng sẽ có một quan hệ tốt đẹp với thế giới bên ngoài.
Trong khi lớp Anh văn tại trung tâm không đề cập gì đến tôn giáo thì những câu chuyện của Sư Dae Bong chuyên chở giá trị nhân bản. Ông nói với bọn trẻ “Con người giống như những trái bí ngô trong vườn, chúng cứ gây gỗ chống đối nhau mãi cho đến một hôm, một nông phu đi đến và chỉ cho chúng thấy, chúng liên hệ với nhau bởi thân dây chằng chịt của chúng. Một câu chuyện khác thuộc loại chuyện. ..ruột của bọn trẻ là câu chuyện những viên kẹo M &M, tất cả viên kẹo M&M màu sắc khác nhau cứ đánh nhau mãi cho đến khi chúng được biết bên trong của chúng đều là chocolate cả.
Sư Mu Shim, trụ trì chùa Vô Thượng, cũng là một người Mỹ, nói “Xã hội có thể rất khó khăn về bọn trẻ. Chúng có thể đến Vô Thượng Tự để trở về nguồn gốc trong sạch và tươi sáng của chúng. Chúng tôi có thể cho chúng một khí vị cụ thể trong một khung cảnh mà không ai có thể đòi hỏi hay thúc giục chúng phải làm gì hay là gì”
Ðiều phối viên của Trung Tâm Wol Gok nhấn mạnh rằng đây là nơi duy nhất tại Seoul mà trẻ con có quá khứ buồn có thể đến để tiếp nhận một ảnh hưởng cụ thể trong đời sống của chúng. Trong khi được tài trợ bởi hệ phái Tào Khê, trung tâm vẫn bị thiếu hụt về mặt tài chính và nhân viên làm việc ở đó vẫn thường kết cục tặng luôn thời giờ và thù lao của họ cho trung tâm. Hệ phái Tào Khê cũng hoạt động tích cực trong việc bảo lãnh các chương trình xã hội như là người phế tật, vô gia cư và là trung tâm ủy lạo, yểm trợ cho phụ nữ bị ảnh hưởng bởi sự kiện Nhật Bản chiếm đóng.
Thiền sư Myong Haeng hy vọng rằng có thể để lại ấn tượng lâu dài trong lòng bọn trẻ “Có thể rằng là đáp án về hạnh phúc trong đời sống chúng ta thực sự không phải là sung túc về vật chất mà là đường hướng tâm linh. Nếu như ngay lúc này bọn trẻ không có loại câu hỏi như vậy thì có lẽ sau này trong đời sống của chúng, chúng sẽ nhớ lại được những kinh nghiệm này và nó sẽ cho chúng những hứng khởi hoặc đường hướng để chọn lựa".
Buddhist Monks Reach Out in Seoul
By Annie Shapiro
Contributing Writer
Not every child in Seoul has the opportunity to attend one of the ubiquitous hagwon cram schools, play soccer or go to taekwondo or piano lessons after school. Kids coming from poor districts and single parent families may find themselves at a loss for something to do after school, unlike their better-off counterparts.
It was with this in mind that American Buddhist Monk Myong Haeng Sunim and a group of foreign monks and nuns recently decided to take an active role in the lives of a group of such kids. He is hoping that by volunteering his time teaching English at Wol Guk Young People’s Center (WGYPC) he could give the kids ``a good direction in life.’’
The WGS Young People's Center is one of the charities run by the Chogye order of Korean Buddhism. Located in Northern Seoul near Mia Samgori station, the center provides an after school venue for kids living in one of the poorest areas of Seoul. Here they can do homework, learn some English and interact with adult supervision. The center can host up to 100 8 to 12 year-olds at a time.
Myong Haeng SN is part of a community of Zen monks and nuns from all over the world called the Kwan um school of Buddhism. The Kwan um school was initiated by the celebrated Zen Master Seung Sahn who traveled across the world during his lifetime attracting many students, some of whom are now monks and nuns living in Korea.
From Malaysia to Poland and many other counties, this school of monks and nuns is unique for its international members who practice Zen Buddhism.
Recently, members of Mu Sang Sa temple invited a group of kids from Seoul to the Taechon area, Zen Center to partake in such simple activates as playing outside, making paper lanterns with monks and nuns, hearing stories and playing together in the beautiful mountain valley.
While Nun Kwan Mi SN from Poland said the kids program is ``totally natural,’’ and ``nothing special,’’ from the beaming faces of the kids as well as adults, it was apparent that it was a special event for everyone there. The kids loved it and the monks seemed to think it a totally natural event that a community who vows to help save all beings every morning should participate in helping society in this way.
Zen master Dae Bong spoke with The Korea Times about the community outreach program. He said, ``We appreciate living in Korea - we get so much from the Korean people and culture, emotional warmth - we want to share in community life and give back to the community.’’
A few weeks ago, Dae Bong SN, originally from Philadelphia, made a special appearance at the young people’s center to tell some stories to the kids along with Myong Haeng SN. Not all the kids at the WGYPC are Buddhists, and the monks don't try to proselytize or preach about Buddhism, but tell simple stories with basic human messages.
``Service is a really important part of human life.’’ he said. The Zen master is not looking to indoctrinate kids into Buddhism, but enrich their lives and give them opportunities they don’t have, noting that they would probably not have a chance to interact with foreigners or learn English otherwise.
Interacting with foreigners from all over the world can be a very positive experience for the kids, he said. There are people from over 10 different countries living at Mu Sang Sa. He hopes that they can develop good relationships with foreigners at an early age so that when they get older they will have ``a good relationship with the world.’’
While the English classes taught at the youth center are not particularly religious, Dae Bong SN’s stories have basic human values. Humans are like pumpkins, he told the kids, which are fighting in a garden. They keep fighting until a farmer comes out and shows that them their stems connect them all to each other.
Another of his favorite kids’ stories is the M&M story _ all the different colored M&Ms are fighting until they realize that they are all chocolate inside, so they cannot fight anymore.
Temple Abbot Mu Shim SN, also an American, said ``Society can be very difficult on the kids. They can come to MSS and return to their roots, which are clean and bright. We can give them a taste of what’s possible in a place where no one is asking anything of them or pushing them to do or be anything.’’
The coordinator of the Wol Gok program notes that this is the only place in Seoul where kids from a ``bad background’’ can go to get a positive influence in their lives. While the center in funded by the Chogye order, they are still short of money and the employees often end up giving their time and money to the program for free.
The Chogye order is also active in sponsoring social outreach programs such as those for the handicapped, homeless and a support center for ``comfort women’’ of the Japanese occupation, among others.
Dae Bong SN said that more and more, religious groups are reaching out in order to help society, not just to further the religion. This is true, he said, among both Buddhist and Christian organizations, and he seems optimistic that religious organizations of all types will work together for the common good of humanity instead of fighting with each other.
Myong Haeng SN hopes to leave a lasting impression with the kids. ``Could it be that the answer to happiness and satisfaction in our lives is not really material wealth, but spiritual direction? Even if the kids do not have this kind of question now, perhaps later in their lives they will remember this experience and it will give them some kind of inspiration or direction.’’
Won Seong SN from Singapore had a more simple idea of what she wanted to give kids when they visited her temple. What will they bring back with them? ``Happiness,’’ she said with a smile.
http://times.hankooki.com/lpage/special/200604/kt2006041820104867670.htm
Ðại Hàn, tu sĩ Phật Giáo và những hoạt động vươn ra thế giới bên ngoài.
Seoul, Apr, 18, 2006. Không phải bất cứ đứa trẻ nào ở Seoul cũng có cơ hội tham dự một trong những lớp học thêm, chơi bóng đá hoặc lớp võ thuật hoặc âm nhạc sau giò học ở trường. Trẻ con đến từ những khu nghèo khó hoặc cha mẹ không sống chung có thể rơi vào trường hợp trống vắng, không có gì để làm sau giờ học ở trường.
Với sự thông cảm về điều này vương vấn trong tư tưởng, vị Sư người Mỹ Myong Haeng Sunim và một nhóm tăng , ni ngoại quốc gần đây đã quyết định đóng vai chủ động đi vào đời sống của một nhóm trẻ như thế. Hy vọng rằng với thiện chí bằng giờ giảng dạy Anh Văn tại TrungTâm Thanh Thiếu niên Wol Guk, Wol Guk Young Peolple’ Center- viết tắt WGYPC- Sư có thể dìu dắt cho nhóm trẻ một đường hướng tốt trong đời sống.
WGYPC là một trong những trung tâm thiện nguyện được điều hành bởi Thiền phái Chogye – Tào Khê của Phật Giáo Ðại Hàn. Tọa lạc ở phía Bắc Seoul, gần trạm giao thông Mia Samgori, trung tâm cung cấp một nơi tụ họp sau giờ học dành cho nhóm trẻ từ một trong những khu vực nghèo nàn nhất ở Hán Thành. Ở đây chúng có thể làm bài tập, học Anh Văn và sinh hoạt với nhau dưới sự giám sát của người lớn, chư tăng, ni. Trung tâm có thể hướng dẫn sinh hoạt vào khoảng 100 em từ 8 đến 12 tuổi cùng một lúc.
Sư Myong Haeng thuộc hệ phái thiền tông Quán Âm, Phật Giáo Ðại Hàn. Trường phái Quán Âm ban sơ do cố Thiền Sư nổi tiếng Hàn Diễn Dạ Vãn (Seung Sahn) sáng lập. Hiện nay thiền phái này đã có hàng trăm cơ sở chi nhánh tại Nam Hàn cũng như ở nhiều nước khác. Từ Mã Lai đến Ba Lan và nhiều quốc gia khác, chư tăng ni thuộc hệ phái này đều thống nhất theo tính cách là những thành viên quốc tế thực hành Thiền Quán Phật Giáo.
Gần đây chư tăng chùa Mu Sang Sa- Vô Thượng Tự cũng đã mời một nhóm trẻ từ Seoul đến Trung Tâm Taechon để tham gia các sinh hoạt như chơi đùa ngoài trời, làm lồng đèn, nghe đọc truyện v.v…trong khung cảnh núi đồi thung lũng nên thơ.
Trong khi Ni Sư Kwan Mi từ Ba Lan nói chương trình của bọn trẻ hoàn toàn tự nhiên, không có gì đặc biệt, nhưng từ những khuôn mặt tươi sáng của bọn chúng cũng như của người lớn, nó đã thể hiện một sự kiện đặc biệt cho tất cả mọi người. Bọn trẻ thích thú với chương trình ấy và chư tăng hình như cũng nghĩ rằng nó là một sự kiện tự nhiên mà trong một cộng đồng, những ai tình nguyện giúp đỡ cứu vãn tất cả chúng sinh mỗi sáng nên tham gia giúp đỡ xã hội theo phương pháp này.
Thiền Sư Dae Bong đã trao đổi với phóng viên tờ The Korea Times về chương trình vươn ra với cộng đồng, ông nói “Chúng tôi tán thán việc sinh sống ở Ðại Hàn, Chúng tôi được thọ hưởng rất nhiều từ văn hóa và dân tộc Ðại Hàn, rất ấm áp cảm động- chúng tôi chia sẻ nếp sống với cộng đồng và cũng muốn đền trả lại một cái gì đó.
Vài tuần lễ trước, Sư Dae Bong, vốn từ Philadelphia, đã đặc biệt xuất hiện tại trung tâm thanh thiếu niên để cùng với Sư Myong Haeng kể chuyện cho bọn trẻ nghe. Không phải tất cả bọn trẻ tại WGYBC đều là Phật tử, và chư tăng cũng không phải là muốn chiêu nạp hay giảng dạy Phật pháp cho bọn chúng mà chỉ kể những câu chuyện mang tính chất nhân bản.
Ông nói “Phụng sự là một thái độ quan trọng trong đời sống nhân lọai”, chúng tôi không tìm cách nhồi nhét Phật Pháp cho bọn trẻ mà chỉ phong phú hóa đời sống chúng và cho chúng những cơ hội mà chúng không có. Nên hiểu rằng có thể chúng không có một cơ hội nào sinh hoạt với người ngoại quốc hoặc được học Anh văn.
Sinh hoạt với người ngoại quốc đến từ khắp nơi trên thế giới có thể là một kinh nghiệm cụ thể cho bọn trẻ. Hiện đang có một số người từ 10 quốc gia khác nhau trú ngụ tại Vô Thượng Tự. Ông hy vọng rằng bọn chúng có thể phát triển quan hệ tốt đẹp với người ngoại quốc ở lứa tuổi còn non nớt để khi trưởng thành chúng sẽ có một quan hệ tốt đẹp với thế giới bên ngoài.
Trong khi lớp Anh văn tại trung tâm không đề cập gì đến tôn giáo thì những câu chuyện của Sư Dae Bong chuyên chở giá trị nhân bản. Ông nói với bọn trẻ “Con người giống như những trái bí ngô trong vườn, chúng cứ gây gỗ chống đối nhau mãi cho đến một hôm, một nông phu đi đến và chỉ cho chúng thấy, chúng liên hệ với nhau bởi thân dây chằng chịt của chúng. Một câu chuyện khác thuộc loại chuyện. ..ruột của bọn trẻ là câu chuyện những viên kẹo M &M, tất cả viên kẹo M&M màu sắc khác nhau cứ đánh nhau mãi cho đến khi chúng được biết bên trong của chúng đều là chocolate cả.
Sư Mu Shim, trụ trì chùa Vô Thượng, cũng là một người Mỹ, nói “Xã hội có thể rất khó khăn về bọn trẻ. Chúng có thể đến Vô Thượng Tự để trở về nguồn gốc trong sạch và tươi sáng của chúng. Chúng tôi có thể cho chúng một khí vị cụ thể trong một khung cảnh mà không ai có thể đòi hỏi hay thúc giục chúng phải làm gì hay là gì”
Ðiều phối viên của Trung Tâm Wol Gok nhấn mạnh rằng đây là nơi duy nhất tại Seoul mà trẻ con có quá khứ buồn có thể đến để tiếp nhận một ảnh hưởng cụ thể trong đời sống của chúng. Trong khi được tài trợ bởi hệ phái Tào Khê, trung tâm vẫn bị thiếu hụt về mặt tài chính và nhân viên làm việc ở đó vẫn thường kết cục tặng luôn thời giờ và thù lao của họ cho trung tâm. Hệ phái Tào Khê cũng hoạt động tích cực trong việc bảo lãnh các chương trình xã hội như là người phế tật, vô gia cư và là trung tâm ủy lạo, yểm trợ cho phụ nữ bị ảnh hưởng bởi sự kiện Nhật Bản chiếm đóng.
Thiền sư Myong Haeng hy vọng rằng có thể để lại ấn tượng lâu dài trong lòng bọn trẻ “Có thể rằng là đáp án về hạnh phúc trong đời sống chúng ta thực sự không phải là sung túc về vật chất mà là đường hướng tâm linh. Nếu như ngay lúc này bọn trẻ không có loại câu hỏi như vậy thì có lẽ sau này trong đời sống của chúng, chúng sẽ nhớ lại được những kinh nghiệm này và nó sẽ cho chúng những hứng khởi hoặc đường hướng để chọn lựa".
Buddhist Monks Reach Out in Seoul
By Annie Shapiro
Contributing Writer
Not every child in Seoul has the opportunity to attend one of the ubiquitous hagwon cram schools, play soccer or go to taekwondo or piano lessons after school. Kids coming from poor districts and single parent families may find themselves at a loss for something to do after school, unlike their better-off counterparts.
It was with this in mind that American Buddhist Monk Myong Haeng Sunim and a group of foreign monks and nuns recently decided to take an active role in the lives of a group of such kids. He is hoping that by volunteering his time teaching English at Wol Guk Young People’s Center (WGYPC) he could give the kids ``a good direction in life.’’
The WGS Young People's Center is one of the charities run by the Chogye order of Korean Buddhism. Located in Northern Seoul near Mia Samgori station, the center provides an after school venue for kids living in one of the poorest areas of Seoul. Here they can do homework, learn some English and interact with adult supervision. The center can host up to 100 8 to 12 year-olds at a time.
Myong Haeng SN is part of a community of Zen monks and nuns from all over the world called the Kwan um school of Buddhism. The Kwan um school was initiated by the celebrated Zen Master Seung Sahn who traveled across the world during his lifetime attracting many students, some of whom are now monks and nuns living in Korea.
From Malaysia to Poland and many other counties, this school of monks and nuns is unique for its international members who practice Zen Buddhism.
Recently, members of Mu Sang Sa temple invited a group of kids from Seoul to the Taechon area, Zen Center to partake in such simple activates as playing outside, making paper lanterns with monks and nuns, hearing stories and playing together in the beautiful mountain valley.
While Nun Kwan Mi SN from Poland said the kids program is ``totally natural,’’ and ``nothing special,’’ from the beaming faces of the kids as well as adults, it was apparent that it was a special event for everyone there. The kids loved it and the monks seemed to think it a totally natural event that a community who vows to help save all beings every morning should participate in helping society in this way.
Zen master Dae Bong spoke with The Korea Times about the community outreach program. He said, ``We appreciate living in Korea - we get so much from the Korean people and culture, emotional warmth - we want to share in community life and give back to the community.’’
A few weeks ago, Dae Bong SN, originally from Philadelphia, made a special appearance at the young people’s center to tell some stories to the kids along with Myong Haeng SN. Not all the kids at the WGYPC are Buddhists, and the monks don't try to proselytize or preach about Buddhism, but tell simple stories with basic human messages.
``Service is a really important part of human life.’’ he said. The Zen master is not looking to indoctrinate kids into Buddhism, but enrich their lives and give them opportunities they don’t have, noting that they would probably not have a chance to interact with foreigners or learn English otherwise.
Interacting with foreigners from all over the world can be a very positive experience for the kids, he said. There are people from over 10 different countries living at Mu Sang Sa. He hopes that they can develop good relationships with foreigners at an early age so that when they get older they will have ``a good relationship with the world.’’
While the English classes taught at the youth center are not particularly religious, Dae Bong SN’s stories have basic human values. Humans are like pumpkins, he told the kids, which are fighting in a garden. They keep fighting until a farmer comes out and shows that them their stems connect them all to each other.
Another of his favorite kids’ stories is the M&M story _ all the different colored M&Ms are fighting until they realize that they are all chocolate inside, so they cannot fight anymore.
Temple Abbot Mu Shim SN, also an American, said ``Society can be very difficult on the kids. They can come to MSS and return to their roots, which are clean and bright. We can give them a taste of what’s possible in a place where no one is asking anything of them or pushing them to do or be anything.’’
The coordinator of the Wol Gok program notes that this is the only place in Seoul where kids from a ``bad background’’ can go to get a positive influence in their lives. While the center in funded by the Chogye order, they are still short of money and the employees often end up giving their time and money to the program for free.
The Chogye order is also active in sponsoring social outreach programs such as those for the handicapped, homeless and a support center for ``comfort women’’ of the Japanese occupation, among others.
Dae Bong SN said that more and more, religious groups are reaching out in order to help society, not just to further the religion. This is true, he said, among both Buddhist and Christian organizations, and he seems optimistic that religious organizations of all types will work together for the common good of humanity instead of fighting with each other.
Myong Haeng SN hopes to leave a lasting impression with the kids. ``Could it be that the answer to happiness and satisfaction in our lives is not really material wealth, but spiritual direction? Even if the kids do not have this kind of question now, perhaps later in their lives they will remember this experience and it will give them some kind of inspiration or direction.’’
Won Seong SN from Singapore had a more simple idea of what she wanted to give kids when they visited her temple. What will they bring back with them? ``Happiness,’’ she said with a smile.
http://times.hankooki.com/lpage/special/200604/kt2006041820104867670.htm
0 Comments:
Đăng nhận xét
<< Home