No. 0322 (Hạt Cát dịch)
Ai sẽ mỉm cười với Ðức Phật
The Pioneer Sat May 7 17:32:00 EDT 2005
Dalit Diary/ Chandrabhan Prasad
Một câu hỏi có lẽ đứng đầu trong tư tưởng của người ta khi nói về Ấn Ðộ có thể là “ Tại sao Gandhiji hoặc Pt Nehru không từ bỏ Ấn Giáo và quy ngưỡng Phật Giáo?”
Ða số sách vở về Phật Giáo được viết bởi các thức giả Dalit. Tại sao các giai cấp không thuộc Dalit tức giai cấp Thủ Ðà La, giai cấp thấp nhất trong xã hội Ấn Ðộ không hứng thú với Ðức Phật và Giáo pháp của Ngài ?
Hai năm về trước, tôi đọc “Ðức Phật, Hương Vị Giáo Pháp và Thực Hành”. Khi tôi gặp tác giả của quyển sách Anand Shreekrishna, tôi nhận ra sự quan trọng trong ý tưởng tác giả và tôi đọc lại quyển sách cùng với quyển “Ðức Phật và Giáo pháp của Ngài” viết bởi Bác Sĩ Ambedkar.
Trong khi Bác Sĩ Ambedkar khai triển triết lý nội quán và phục hưng Phật Giáo thì Shreekrishna khai triển chi tiết về lãnh vực thực hành trong Phật Giáo, những lợi lạc cho hành giả trong cuộc sống bình nhật.
Quyển sách đã được xuất bản bằng các thứ tiếng Marathi, Gujarati, Tamil and Telgu Phiên bản tiếng Punjabi, Malayali, Oriya and Sinhala sẽ được phát hành vào cuối năm nay.
Shreekrishna từng là một viên chức nổi tiếng ngành Thuế Vụ, người từng nắm giữ nhiều chức vụ then chốt trong thời gian tại nhiệm ở Mumbai. Hiện nay, ông là viên chức đặc trách ngành Thiết Lộ , làm việc dưới quyền Bộ Trưởng Liên Bang Rathwa. Shreekrishna thể hiện bản thân là một học giả dẫn đầu về Phật học và rất được kính nể trong giới học giả Phật Giáo. Tác phẩm của ông mở mang kiến thức cho độc giả trong nhiều lãnh vực.
Tôi luôn luôn nhìn nhận mình là một kẻ vô thần nhưng tôi theo Phật Giáo. Hôn nhân của tôi và Meera vào năm 1999 được chứng minh bởi tăng sĩ Phật giáo. Rất nhiều bạn bè thân cận của tôi coi đây là một trường hợp tự mâu thuẫn. Rất nhiều bài phê bình thắc mắc rằng tại sao tín đồ Phật Giáo tạo tác nhiều tôn tượng Phật trong khi Ðức Phật bài bác việc tôn thờ lễ lạy hình tượng. Quyển sách này của Shreekrishna giải tỏa gút mắc đó.
Dẫn chứng lời của Ngài Nagsen, một triết gia trong truyền thuyết Phật giáo, Ông Shreekrishna nói: “Giáo pháp phải chăng chỉ dành cho hàng trí giả, tăng sĩ học tập trong tu viện”? Cùng một thước đo đó, có phải tín đồ Cơ Ðốc, Hồi, Ấn giáo học hỏi về tôn giáo của họ bằng cách đọc Kinh Thánh, Kinh Vệ Ðà hay Kinh Koran chăng?
Như vậy, nếu Phật giáo không thực hành một nghi lễ nhất định, không xây cất tự viện, không tạo tác tôn tượng và hình ảnh, làm thế nào giới bình dân có thể hiểu được Phật pháp?
Theo giải thích của quyển sách, Phật pháp dạy người ta cách nào quân bình tâm thức, xây dựng hạnh phúc, an hòa trong vũ trụ nhưng phải với một điều kiện: “Con người nên có sự an hòa từ nội tâm rồi mới có thể ban rải đến cho người khác”.
Giáo Sư Suresh Manem một nhà hoạt động xã hội cũng là một học giả nói: Quyển sách giải thích bằng một ngôn ngữ giản dị làm cách nào người ta có thể xem Giáo Pháp là một phần trong đời sống một cách dễ dàng. Xuyên qua 12 chương sách, quyển sách mô tả cuộc đời Ðức Phật, các bậc thánh đệ tử và hương vị giáo pháp, luật nhân quả, vai trò của cảm thọ, sanh tử luân hồi và thiền Minh Sát. Như một quyển sách hướng dẫn chung chung, quyển sách có phần chi tiết về các trung tâm thiền Minh Sát ở Ấn Ðộ và một số hình ảnh các đài, tháp ở Ấn Ðộ và ngoại quốc, kinh điển, lễ hội và các khu thánh tích, lịch sử v.v…Tác giả còn khai triển thêm chi tiết giải thích về 22 lời thệ nguyện của Bác Sĩ Ambedkar với bối cảnh và nguyên nhân mỗi lời thệ nguyện.
Phải chăng Gandhiji và Pt Nehru, với danh vị được xem là đại diện người Ấn Ðộ và người Ấn Ðộ hiện thời, sợ hãi con người mới mẻ mà Ðức Phật xây dựng mà Bác Sĩ Ambedkar đã phục hưng từ đống tro tàn của lịch sử Ấn Ðộ?. Ông Shreekristna đã phơi bày tất cả, và ông đã nêu lên một thí dụ, ông tán thưởng Satyanarayan Goenka, người sáng lập các trung tâm thiền Vipassana. Ðây là một quyển sách mà tất cả mọi người phải đọc, ngay cả những ai chưa quy ngưỡng Phật giáo.
Hạt Cát lược dịch
Who'll smile on Buddha?
The Pioneer Sat May 7 17:32:00 EDT 2005
Dalit Diary/ Chandrabhan Prasad
One question that would be topmost on people's mind while talking about India would be: Why didn't Gandhiji or Pt Nehru denounce Hinduism and embrace Buddhism?
Most books on Buddhism have been penned by Dalit scholars. Why are non-Dalits least interested in Buddha and his Dhamma?
Two years ago, I read The Buddha: The Essence of Dhamma and its Practice. When I met the book's author Anand Shreekrishna, I realised the importance of his ideas and reread the book along with Buddha and His Dhamma by Dr Ambedkar.
While Baba Saheb in his book provides philosophical insights and re-establishes Buddhism, Shreekrishna details practical aspects of Buddhism, useful for the practitioners in their day-to-day life.
The book has been published in Marathi, Gujarati, Tamil and Telgu. Punjabi, Malayali, Oriya and Sinhala editions will be published later this year. The Hindi edition Bhagwan Buddha: Dhammasar va Dhammacharya has just been published.
Shreekrishna, a Civil servant, has been a celebrated Income Tax officer who has handled many a key assignment during his posting in Mumbai. Now, he is with the Railways on deputation, serving under Minister of State N J Rathwa. Shreekrishna has established himself as the leading scholar on Buddhism and is highly respected in Buddhist circles. His book educates readers in many ways. I have always considered myself an atheist, but I follow Buddhism. My marriage with Meera in May 1999 was solemnised by a Buddhist monk. Many of my close friends had seen this as self-contradictory. Many critiques wonder as to why Buddha's followers should make his statues when Buddha was against statue worship.
Shreekrishna's book solves that riddle.
Quoting Nagsen, the legendary Buddhist philosopher, Shreekrishna says: "Finer philosophical elements of Dhamma are meant for scholars and commoners learn it in Viharas". By the same yardstick, do Christians, Muslims or Hindus learn about their religions by reading Bible, Rig Veda or Quran?
The argument, thus, is if Buddhists don't practice certain rituals, don't build Viharas, Buddha statues and make portraits, how will the common man understand Buddhism?
As the book explains, Buddhism is for universal peace, happiness, and egalitarianism, but with a caveat: Man should have peace and happiness within to spread it to the others."
A man at peace with himself will bring peace to the world," says the book. "If we are at peace with ourselves and are happy from within, we will spread peace and happiness. If we feel miserable inside, we will spread miseries. We spread and share with others what we have inside us," said the author. "The book will make people realise that anger is the root cause of violence and terrorism, greed is the root cause of corruption, lust is the root cause of adultery, jealously is the root cause of backbiting and attachment to sensation is the root cause of intoxication," he adds.
Professor Suresh Mane, an activist and a scholar, says, "The book explains in simple language how easily can one make Dhamma a part of your life". Through 12 chapters, the book describes Buddha's life, his followers, and the essence of his teachings, the law of cause-and-effect relationship, role of sensations and the wheel of life, and Vipassana. As a common man's guidebook, the book details Vipassana centres in India and carries pictures of the stupas in India and abroad, Buddhist religious texts, festivals and places of pilgrimage, their historical and spiritual importance and how to reach there. The author has given detailed explanation of all 22 vows administered by Dr Ambedkar, with background and rationale for each vow.
Buddhism as a rationalist order is a science of human virtues, philosophy of universal peace and happiness and a doctrine of social egalitarianism.
Were Gandhiji and Pt Nehru, as representative of Indians, and the present day Indians, fearful of new man whom Buddha propounded, and Dr Ambedkar retrieved from the ashes of Indian history? Shreekrishna reaches out to all, and sets an example, appreciates Satyanarayan Goenka, creator of a host of Vipassana centres.
It's a must-read for all, even to those who are yet to convert. Priced at Rs 100 and published by Samrudh Bharat, the book can be purchased from B-6, Shalimar Apartment, Vakola Police Station Road, Western Express Highway, 7, Santacruz (East), Mumbai-400055.
http://www.dailypioneer.com/foray1.asp?main_variable=SUNDAYPIONEER%2FBIGNAMES&file_name=bname1%2Etxt&counter_img=1
Ai sẽ mỉm cười với Ðức Phật
The Pioneer Sat May 7 17:32:00 EDT 2005
Dalit Diary/ Chandrabhan Prasad
Một câu hỏi có lẽ đứng đầu trong tư tưởng của người ta khi nói về Ấn Ðộ có thể là “ Tại sao Gandhiji hoặc Pt Nehru không từ bỏ Ấn Giáo và quy ngưỡng Phật Giáo?”
Ða số sách vở về Phật Giáo được viết bởi các thức giả Dalit. Tại sao các giai cấp không thuộc Dalit tức giai cấp Thủ Ðà La, giai cấp thấp nhất trong xã hội Ấn Ðộ không hứng thú với Ðức Phật và Giáo pháp của Ngài ?
Hai năm về trước, tôi đọc “Ðức Phật, Hương Vị Giáo Pháp và Thực Hành”. Khi tôi gặp tác giả của quyển sách Anand Shreekrishna, tôi nhận ra sự quan trọng trong ý tưởng tác giả và tôi đọc lại quyển sách cùng với quyển “Ðức Phật và Giáo pháp của Ngài” viết bởi Bác Sĩ Ambedkar.
Trong khi Bác Sĩ Ambedkar khai triển triết lý nội quán và phục hưng Phật Giáo thì Shreekrishna khai triển chi tiết về lãnh vực thực hành trong Phật Giáo, những lợi lạc cho hành giả trong cuộc sống bình nhật.
Quyển sách đã được xuất bản bằng các thứ tiếng Marathi, Gujarati, Tamil and Telgu Phiên bản tiếng Punjabi, Malayali, Oriya and Sinhala sẽ được phát hành vào cuối năm nay.
Shreekrishna từng là một viên chức nổi tiếng ngành Thuế Vụ, người từng nắm giữ nhiều chức vụ then chốt trong thời gian tại nhiệm ở Mumbai. Hiện nay, ông là viên chức đặc trách ngành Thiết Lộ , làm việc dưới quyền Bộ Trưởng Liên Bang Rathwa. Shreekrishna thể hiện bản thân là một học giả dẫn đầu về Phật học và rất được kính nể trong giới học giả Phật Giáo. Tác phẩm của ông mở mang kiến thức cho độc giả trong nhiều lãnh vực.
Tôi luôn luôn nhìn nhận mình là một kẻ vô thần nhưng tôi theo Phật Giáo. Hôn nhân của tôi và Meera vào năm 1999 được chứng minh bởi tăng sĩ Phật giáo. Rất nhiều bạn bè thân cận của tôi coi đây là một trường hợp tự mâu thuẫn. Rất nhiều bài phê bình thắc mắc rằng tại sao tín đồ Phật Giáo tạo tác nhiều tôn tượng Phật trong khi Ðức Phật bài bác việc tôn thờ lễ lạy hình tượng. Quyển sách này của Shreekrishna giải tỏa gút mắc đó.
Dẫn chứng lời của Ngài Nagsen, một triết gia trong truyền thuyết Phật giáo, Ông Shreekrishna nói: “Giáo pháp phải chăng chỉ dành cho hàng trí giả, tăng sĩ học tập trong tu viện”? Cùng một thước đo đó, có phải tín đồ Cơ Ðốc, Hồi, Ấn giáo học hỏi về tôn giáo của họ bằng cách đọc Kinh Thánh, Kinh Vệ Ðà hay Kinh Koran chăng?
Như vậy, nếu Phật giáo không thực hành một nghi lễ nhất định, không xây cất tự viện, không tạo tác tôn tượng và hình ảnh, làm thế nào giới bình dân có thể hiểu được Phật pháp?
Theo giải thích của quyển sách, Phật pháp dạy người ta cách nào quân bình tâm thức, xây dựng hạnh phúc, an hòa trong vũ trụ nhưng phải với một điều kiện: “Con người nên có sự an hòa từ nội tâm rồi mới có thể ban rải đến cho người khác”.
Giáo Sư Suresh Manem một nhà hoạt động xã hội cũng là một học giả nói: Quyển sách giải thích bằng một ngôn ngữ giản dị làm cách nào người ta có thể xem Giáo Pháp là một phần trong đời sống một cách dễ dàng. Xuyên qua 12 chương sách, quyển sách mô tả cuộc đời Ðức Phật, các bậc thánh đệ tử và hương vị giáo pháp, luật nhân quả, vai trò của cảm thọ, sanh tử luân hồi và thiền Minh Sát. Như một quyển sách hướng dẫn chung chung, quyển sách có phần chi tiết về các trung tâm thiền Minh Sát ở Ấn Ðộ và một số hình ảnh các đài, tháp ở Ấn Ðộ và ngoại quốc, kinh điển, lễ hội và các khu thánh tích, lịch sử v.v…Tác giả còn khai triển thêm chi tiết giải thích về 22 lời thệ nguyện của Bác Sĩ Ambedkar với bối cảnh và nguyên nhân mỗi lời thệ nguyện.
Phải chăng Gandhiji và Pt Nehru, với danh vị được xem là đại diện người Ấn Ðộ và người Ấn Ðộ hiện thời, sợ hãi con người mới mẻ mà Ðức Phật xây dựng mà Bác Sĩ Ambedkar đã phục hưng từ đống tro tàn của lịch sử Ấn Ðộ?. Ông Shreekristna đã phơi bày tất cả, và ông đã nêu lên một thí dụ, ông tán thưởng Satyanarayan Goenka, người sáng lập các trung tâm thiền Vipassana. Ðây là một quyển sách mà tất cả mọi người phải đọc, ngay cả những ai chưa quy ngưỡng Phật giáo.
Hạt Cát lược dịch
Who'll smile on Buddha?
The Pioneer Sat May 7 17:32:00 EDT 2005
Dalit Diary/ Chandrabhan Prasad
One question that would be topmost on people's mind while talking about India would be: Why didn't Gandhiji or Pt Nehru denounce Hinduism and embrace Buddhism?
Most books on Buddhism have been penned by Dalit scholars. Why are non-Dalits least interested in Buddha and his Dhamma?
Two years ago, I read The Buddha: The Essence of Dhamma and its Practice. When I met the book's author Anand Shreekrishna, I realised the importance of his ideas and reread the book along with Buddha and His Dhamma by Dr Ambedkar.
While Baba Saheb in his book provides philosophical insights and re-establishes Buddhism, Shreekrishna details practical aspects of Buddhism, useful for the practitioners in their day-to-day life.
The book has been published in Marathi, Gujarati, Tamil and Telgu. Punjabi, Malayali, Oriya and Sinhala editions will be published later this year. The Hindi edition Bhagwan Buddha: Dhammasar va Dhammacharya has just been published.
Shreekrishna, a Civil servant, has been a celebrated Income Tax officer who has handled many a key assignment during his posting in Mumbai. Now, he is with the Railways on deputation, serving under Minister of State N J Rathwa. Shreekrishna has established himself as the leading scholar on Buddhism and is highly respected in Buddhist circles. His book educates readers in many ways. I have always considered myself an atheist, but I follow Buddhism. My marriage with Meera in May 1999 was solemnised by a Buddhist monk. Many of my close friends had seen this as self-contradictory. Many critiques wonder as to why Buddha's followers should make his statues when Buddha was against statue worship.
Shreekrishna's book solves that riddle.
Quoting Nagsen, the legendary Buddhist philosopher, Shreekrishna says: "Finer philosophical elements of Dhamma are meant for scholars and commoners learn it in Viharas". By the same yardstick, do Christians, Muslims or Hindus learn about their religions by reading Bible, Rig Veda or Quran?
The argument, thus, is if Buddhists don't practice certain rituals, don't build Viharas, Buddha statues and make portraits, how will the common man understand Buddhism?
As the book explains, Buddhism is for universal peace, happiness, and egalitarianism, but with a caveat: Man should have peace and happiness within to spread it to the others."
A man at peace with himself will bring peace to the world," says the book. "If we are at peace with ourselves and are happy from within, we will spread peace and happiness. If we feel miserable inside, we will spread miseries. We spread and share with others what we have inside us," said the author. "The book will make people realise that anger is the root cause of violence and terrorism, greed is the root cause of corruption, lust is the root cause of adultery, jealously is the root cause of backbiting and attachment to sensation is the root cause of intoxication," he adds.
Professor Suresh Mane, an activist and a scholar, says, "The book explains in simple language how easily can one make Dhamma a part of your life". Through 12 chapters, the book describes Buddha's life, his followers, and the essence of his teachings, the law of cause-and-effect relationship, role of sensations and the wheel of life, and Vipassana. As a common man's guidebook, the book details Vipassana centres in India and carries pictures of the stupas in India and abroad, Buddhist religious texts, festivals and places of pilgrimage, their historical and spiritual importance and how to reach there. The author has given detailed explanation of all 22 vows administered by Dr Ambedkar, with background and rationale for each vow.
Buddhism as a rationalist order is a science of human virtues, philosophy of universal peace and happiness and a doctrine of social egalitarianism.
Were Gandhiji and Pt Nehru, as representative of Indians, and the present day Indians, fearful of new man whom Buddha propounded, and Dr Ambedkar retrieved from the ashes of Indian history? Shreekrishna reaches out to all, and sets an example, appreciates Satyanarayan Goenka, creator of a host of Vipassana centres.
It's a must-read for all, even to those who are yet to convert. Priced at Rs 100 and published by Samrudh Bharat, the book can be purchased from B-6, Shalimar Apartment, Vakola Police Station Road, Western Express Highway, 7, Santacruz (East), Mumbai-400055.
http://www.dailypioneer.com/foray1.asp?main_variable=SUNDAYPIONEER%2FBIGNAMES&file_name=bname1%2Etxt&counter_img=1
0 Comments:
Đăng nhận xét
<< Home