No. 0086
Đời sống trong chùa đem lại an lạc cho tâm
Viết bởi ky' giả Mark Winter, The Korea Herald
Gyeonju, Nam Hàn -- Từ khung cảnh đồ sộ của chùa Bulguksa tại tỉnh Gyeongju, cho đến nơi trú ngụ cổ xưa Hwaomsa trong ngọn núi Jiri, hầu hết những ngôi chùa Phật giáo Đại Hàn đều là những biểu tượng hùng vĩ của nền kiến trúc cổ xưa .
Sau khi đi du lịch khắp nơi trong xứ sở hấp dẫn và lôi cuốn này, tôi đã ghé qua rất nhiều ngôi chùa, đôi khi cố y' thăm viếng và cũng lắm khi do tình cờ dẫn dắt. Thông thường, mỗi cảnh chùa đều co' một nét khác biệt hẳn hòi bởi sự nguy nga, tráng lệ, hầu hết biểu lộ sự thiêng liêng và đặc thù riêng biệt. Một trong những ca'i thích thu' của việc hành hương đến những ngôi chùa ở vùng quê Đại Hàn là thưởng thức sự yên tỉnh trong không khí trong lành và cảnh sắc ngoạn mục.
Tôi đã đến thăm chùa Bulhoesa, trong thành phố Naju, Jeollanma-do cho nhiều ly' do. Tôi đến thăm ngôi chùa này không giống như những lần viếng thăm các ngôi chùa khác là thường tôi ở đó một vài giờ rồi trở về nhà, nhưng lần này tôi đã ở lại qua đêm.
Từ năm 1991, Buhoesa có nghĩa là "Nơi của Đức Phật hội nghị", nơi đây giảng dậy thiền Zen Phật giáo trong suốt mấy tháng mùa hè. Chương tri`nh giảng dậy được vị trụ trì của chùa hướng dẫn, đo' là Sư Jeong-yeon, một người rất được ngưỡng mộ và kính trọng tại Đại Hàn do sự tận tụy nghiên cứu và giảng dậy thiền Zen. Mặc dù đối với người khác thi` ông dễ dãi, nhưng đối với bản thân ông vô cùng nghiêm khắc, ông đã hành tri` không ngủ trong một trăm ngày và không nói một câu với ai trong ba năm. Vị Trụ trì và Phật Tử tại chùa đã giúp đỡ dân chúng trên 10 năm, trong những việc chẳng hạn như tắm rửa cho những người bịnh và những người già yếu. Ông ta đã thành lập những chương tri`nh giảng dậy giúp cho nhiều người có thể ti`m thấy sự thích thú trong việc trú ngụ tại chùa, để có thời giờ cho quán chiếu nội tâm, đó là cơ bản chủ yếu của thiền Zen.
Chùa Bulhoesa, cách Gwangju khoảng 40 phút lái xe, ngay dưới chân một ngọn núi tọa lạc giữa đập nước Da-do thuộc thành phố Naju, và chùa Wơon-jơon trong Hwa-sun. "Da-do" có nghĩa là "thành phố trà" bởi vi` đó là quê hương của Chodi-sunsa, người đầu tiên mang cây trà xanh đến Đại Hàn.
Mặc dù ngày hôm nay, những gia đình tại Bulhoesa vẫn tiếp tục làm trà bằng tay từ những cây trà được trồng chung quanh ngôi chùa - loại trà đặc biệt này có thể mua với khoảng một trăm ngàn tiền Đại hàn một gói (khoảng 50 pounds, tiền Anh). Ngôi chùa là một ngôi chùa lâu đời nhất trong xứ sở này và ngôi chùa đã được dựng lên bởi Maranata, một danh tăng người Ấn Độ, vào năm 366 trước Tây Lịch. Một điều thú vị là, tại cổng vào có hai bức tượng khoảng 300 năm.
Một bức tượng được hi`nh dung cho bà nội, với những đường nhăn dưới mũi, phía bên kia là tượng của ông nội, được tô điểm bằng hàm râu. Họ là một đôi hạnh phúc sẽ cho bạn một cảm tưởng rằng những gi` bạn ước muốn sẽ tới với bạn, nhưng đừng có dừng lại nhi`n họ qúa lâu, nếu không hệ thống báo động điện tử sẽ hú lên đến điếc tai. Lần đầu đến thăm chùa Bulhoesa, tôi đã cảm thấy rất xúc động.
Những phiền não được lắng xuống bởi sự thanh tịnh của ngôi chùa, trong sự hít thở không khí trong lành của thung lũng, một vườn trồng tiêu có ngọn suốt chảy ngang qua và những hàng liễu đang rũ khóc, tôi đã không thể làm ngơ để được nắm lấy cơ hội ở lại đêm tại ngôi chùa này. Câu hỏi được đặt ra trong tôi là tôi sẽ ngủ ở đâu? Tôi sẽ ăn thế nào, nhiều hay ít? Những người Phật tử tại đây cần tôi làm gì? Nhưng điều quan trọng nhất là làm sao tôi có thể thoát ra được nếu co' quá nhiều rắc rối? Có thể những con gấu, con cọp chung quanh đây sẽ đem tôi đi trong đêm tối! Với một y' tưởng ti`m nguồn an ủi cho sự lo sợ đó, tôi mở cuốn sổ ghi chép của tôi, và bắt đầu ghi những công việc làm, những mối lo lắng, và những điều tôi quan sát được tại đây
Bản dịch của Minh Hạnh
Temple stay: A way to achieve peace of mind
By Mark Winter, The Korea Herald, Sept 1, 2003
Gyeonju, South Korea -- From the magnitude of Bulguksa in Gyeongju, to the sheltered antiquity of Hwaomsa in Jiri Mountain, most Korean Buddhist temples stand as magnificent examples of traditional architecture.
After traveling extensively around this fascinating country, I have both intentionally visited and at times stumbled across many temples. More often than not, each has been distinguished from the next by majestic, almost divine qualities and characteristics. One of the most appealing aspects of going to any rural temple in Korea is that you can enjoy tranquility, fresh air and picturesque scenery.
Yet last month I found myself visiting Bulhoesa temple, in Naju City, Jeollanam-do, for more holistic reasons. I would not simply arrive, stay for a couple of hours and then head home, as is the usual case - this time I would make the temple my home for one night.
Since 1991, Bulhoesa, which means 'place of Buddha's meeting', has offered a free Zen Buddhism training course during the summer months. The course was opened by the temple's only 'Seu-nim' (monk or nun), Jeong-yeon, who is highly-respected throughout Korea for his life's devotion to Zen doctrine. Although kind to others, he is extremely strict to himself: once he studied without sleep for one hundred days and did not speak a word for another three years. Seu-nim and the believers at the temple have helped people for over ten years, in ways such as giving baths to weak and old folk. He set up the training course so that many people can enjoy the experience of staying at a temple, while having time for self-reflection, which is a fundamental aspect of Zen.
Bulhoesa, which means 'place of Buddha's meeting', is located forty minutes by car from Gwangju, in the foothills of a mountain situated between Da-do dam in Naju City and Woon-joon temple in Hwa-sun. 'Da- do' means 'the town of tea' because it is the hometown of Chodi-sunsa, who brought the first green tea plants to Korea.
Even today, the Bulhoesa family still make hand-made tea from wild tea plants which grow abundantly around the temple site - this special tea can be purchased for the pricely sum of one-hundred thousand won (around fifty pounds) a bag. The temple is one of the oldest in the country and it was originally built by Maranata, the famous monk of India, in AD366. Interestingly, the gates are guarded by two three hundred-year-old statues.
One is a figure of an old Grandmother, complete with wrinkles under her nose; opposite her is a Grandfather, who is adorned with a cute stitched beard. They make a lovely couple who will apparently make your wishes come true, but don't stop to look at them for too long, or the high- tech sensors and CCTV will detect you and trigger an ear-splitting alarm! On first sight of Bulhoesa, my emotions were mixed.
Despite feeling overwhelmed by the temple's setting, in a breathtaking lush green valley, peppered with streams and weeping willows, I just couldn't ignore my obvious apprehension to spending the night there. Where would I sleep? How much (or little) food would I be given? What would the Buddhist services require me do? But most importantly, where on Earth could I escape to if it all became too much to handle? Perhaps the local bear and tiger community would take me in for the night! On that comforting thought, I took out my notebook and started penning my actions, anxieties and observations.
Đời sống trong chùa đem lại an lạc cho tâm
Viết bởi ky' giả Mark Winter, The Korea Herald
Gyeonju, Nam Hàn -- Từ khung cảnh đồ sộ của chùa Bulguksa tại tỉnh Gyeongju, cho đến nơi trú ngụ cổ xưa Hwaomsa trong ngọn núi Jiri, hầu hết những ngôi chùa Phật giáo Đại Hàn đều là những biểu tượng hùng vĩ của nền kiến trúc cổ xưa .
Sau khi đi du lịch khắp nơi trong xứ sở hấp dẫn và lôi cuốn này, tôi đã ghé qua rất nhiều ngôi chùa, đôi khi cố y' thăm viếng và cũng lắm khi do tình cờ dẫn dắt. Thông thường, mỗi cảnh chùa đều co' một nét khác biệt hẳn hòi bởi sự nguy nga, tráng lệ, hầu hết biểu lộ sự thiêng liêng và đặc thù riêng biệt. Một trong những ca'i thích thu' của việc hành hương đến những ngôi chùa ở vùng quê Đại Hàn là thưởng thức sự yên tỉnh trong không khí trong lành và cảnh sắc ngoạn mục.
Tôi đã đến thăm chùa Bulhoesa, trong thành phố Naju, Jeollanma-do cho nhiều ly' do. Tôi đến thăm ngôi chùa này không giống như những lần viếng thăm các ngôi chùa khác là thường tôi ở đó một vài giờ rồi trở về nhà, nhưng lần này tôi đã ở lại qua đêm.
Từ năm 1991, Buhoesa có nghĩa là "Nơi của Đức Phật hội nghị", nơi đây giảng dậy thiền Zen Phật giáo trong suốt mấy tháng mùa hè. Chương tri`nh giảng dậy được vị trụ trì của chùa hướng dẫn, đo' là Sư Jeong-yeon, một người rất được ngưỡng mộ và kính trọng tại Đại Hàn do sự tận tụy nghiên cứu và giảng dậy thiền Zen. Mặc dù đối với người khác thi` ông dễ dãi, nhưng đối với bản thân ông vô cùng nghiêm khắc, ông đã hành tri` không ngủ trong một trăm ngày và không nói một câu với ai trong ba năm. Vị Trụ trì và Phật Tử tại chùa đã giúp đỡ dân chúng trên 10 năm, trong những việc chẳng hạn như tắm rửa cho những người bịnh và những người già yếu. Ông ta đã thành lập những chương tri`nh giảng dậy giúp cho nhiều người có thể ti`m thấy sự thích thú trong việc trú ngụ tại chùa, để có thời giờ cho quán chiếu nội tâm, đó là cơ bản chủ yếu của thiền Zen.
Chùa Bulhoesa, cách Gwangju khoảng 40 phút lái xe, ngay dưới chân một ngọn núi tọa lạc giữa đập nước Da-do thuộc thành phố Naju, và chùa Wơon-jơon trong Hwa-sun. "Da-do" có nghĩa là "thành phố trà" bởi vi` đó là quê hương của Chodi-sunsa, người đầu tiên mang cây trà xanh đến Đại Hàn.
Mặc dù ngày hôm nay, những gia đình tại Bulhoesa vẫn tiếp tục làm trà bằng tay từ những cây trà được trồng chung quanh ngôi chùa - loại trà đặc biệt này có thể mua với khoảng một trăm ngàn tiền Đại hàn một gói (khoảng 50 pounds, tiền Anh). Ngôi chùa là một ngôi chùa lâu đời nhất trong xứ sở này và ngôi chùa đã được dựng lên bởi Maranata, một danh tăng người Ấn Độ, vào năm 366 trước Tây Lịch. Một điều thú vị là, tại cổng vào có hai bức tượng khoảng 300 năm.
Một bức tượng được hi`nh dung cho bà nội, với những đường nhăn dưới mũi, phía bên kia là tượng của ông nội, được tô điểm bằng hàm râu. Họ là một đôi hạnh phúc sẽ cho bạn một cảm tưởng rằng những gi` bạn ước muốn sẽ tới với bạn, nhưng đừng có dừng lại nhi`n họ qúa lâu, nếu không hệ thống báo động điện tử sẽ hú lên đến điếc tai. Lần đầu đến thăm chùa Bulhoesa, tôi đã cảm thấy rất xúc động.
Những phiền não được lắng xuống bởi sự thanh tịnh của ngôi chùa, trong sự hít thở không khí trong lành của thung lũng, một vườn trồng tiêu có ngọn suốt chảy ngang qua và những hàng liễu đang rũ khóc, tôi đã không thể làm ngơ để được nắm lấy cơ hội ở lại đêm tại ngôi chùa này. Câu hỏi được đặt ra trong tôi là tôi sẽ ngủ ở đâu? Tôi sẽ ăn thế nào, nhiều hay ít? Những người Phật tử tại đây cần tôi làm gì? Nhưng điều quan trọng nhất là làm sao tôi có thể thoát ra được nếu co' quá nhiều rắc rối? Có thể những con gấu, con cọp chung quanh đây sẽ đem tôi đi trong đêm tối! Với một y' tưởng ti`m nguồn an ủi cho sự lo sợ đó, tôi mở cuốn sổ ghi chép của tôi, và bắt đầu ghi những công việc làm, những mối lo lắng, và những điều tôi quan sát được tại đây
Bản dịch của Minh Hạnh
Temple stay: A way to achieve peace of mind
By Mark Winter, The Korea Herald, Sept 1, 2003
Gyeonju, South Korea -- From the magnitude of Bulguksa in Gyeongju, to the sheltered antiquity of Hwaomsa in Jiri Mountain, most Korean Buddhist temples stand as magnificent examples of traditional architecture.
After traveling extensively around this fascinating country, I have both intentionally visited and at times stumbled across many temples. More often than not, each has been distinguished from the next by majestic, almost divine qualities and characteristics. One of the most appealing aspects of going to any rural temple in Korea is that you can enjoy tranquility, fresh air and picturesque scenery.
Yet last month I found myself visiting Bulhoesa temple, in Naju City, Jeollanam-do, for more holistic reasons. I would not simply arrive, stay for a couple of hours and then head home, as is the usual case - this time I would make the temple my home for one night.
Since 1991, Bulhoesa, which means 'place of Buddha's meeting', has offered a free Zen Buddhism training course during the summer months. The course was opened by the temple's only 'Seu-nim' (monk or nun), Jeong-yeon, who is highly-respected throughout Korea for his life's devotion to Zen doctrine. Although kind to others, he is extremely strict to himself: once he studied without sleep for one hundred days and did not speak a word for another three years. Seu-nim and the believers at the temple have helped people for over ten years, in ways such as giving baths to weak and old folk. He set up the training course so that many people can enjoy the experience of staying at a temple, while having time for self-reflection, which is a fundamental aspect of Zen.
Bulhoesa, which means 'place of Buddha's meeting', is located forty minutes by car from Gwangju, in the foothills of a mountain situated between Da-do dam in Naju City and Woon-joon temple in Hwa-sun. 'Da- do' means 'the town of tea' because it is the hometown of Chodi-sunsa, who brought the first green tea plants to Korea.
Even today, the Bulhoesa family still make hand-made tea from wild tea plants which grow abundantly around the temple site - this special tea can be purchased for the pricely sum of one-hundred thousand won (around fifty pounds) a bag. The temple is one of the oldest in the country and it was originally built by Maranata, the famous monk of India, in AD366. Interestingly, the gates are guarded by two three hundred-year-old statues.
One is a figure of an old Grandmother, complete with wrinkles under her nose; opposite her is a Grandfather, who is adorned with a cute stitched beard. They make a lovely couple who will apparently make your wishes come true, but don't stop to look at them for too long, or the high- tech sensors and CCTV will detect you and trigger an ear-splitting alarm! On first sight of Bulhoesa, my emotions were mixed.
Despite feeling overwhelmed by the temple's setting, in a breathtaking lush green valley, peppered with streams and weeping willows, I just couldn't ignore my obvious apprehension to spending the night there. Where would I sleep? How much (or little) food would I be given? What would the Buddhist services require me do? But most importantly, where on Earth could I escape to if it all became too much to handle? Perhaps the local bear and tiger community would take me in for the night! On that comforting thought, I took out my notebook and started penning my actions, anxieties and observations.
0 Comments:
Đăng nhận xét
<< Home